Sống không tái phát là gì? Các bài báo nghiên cứu khoa học

Sống không tái phát (RFS) là khoảng thời gian sau điều trị mà bệnh nhân không bị tái phát bệnh, được dùng để đánh giá hiệu quả kiểm soát ung thư. Chỉ số này giúp đo lường khả năng kéo dài thời gian ổn định bệnh sau can thiệp triệt căn, thường dùng trong các nghiên cứu lâm sàng ung thư giai đoạn sớm.

Khái niệm sống không tái phát

Sống không tái phát (recurrence-free survival – RFS) là một chỉ số thống kê được sử dụng trong nghiên cứu y học, đặc biệt trong lĩnh vực ung thư học, để đo lường khoảng thời gian bệnh nhân sống sau điều trị mà không xuất hiện bất kỳ dấu hiệu tái phát nào của bệnh. Đây là một dạng biến thời gian sự kiện (time-to-event outcome) nhằm đánh giá hiệu quả lâu dài của điều trị triệt căn, thường được tính từ thời điểm hoàn thành điều trị ban đầu (ví dụ: phẫu thuật, hóa trị hoặc xạ trị) đến khi bệnh tái phát hoặc tử vong do nguyên nhân liên quan.

Trong các thử nghiệm lâm sàng ung thư, RFS là một chỉ số quan trọng được dùng làm tiêu chí trung gian (surrogate endpoint) để đánh giá lợi ích của liệu pháp hỗ trợ (adjuvant therapy) mà không phải chờ đến khi bệnh nhân tử vong như khi sử dụng chỉ số sống còn toàn bộ (overall survival – OS). Nó phản ánh sự kiểm soát bệnh tại chỗ hoặc toàn thân sau can thiệp ban đầu, giúp các nhà nghiên cứu và bác sĩ lâm sàng có căn cứ để đánh giá nguy cơ tái phát và hiệu quả điều trị trong thời gian ngắn hơn.

RFS không chỉ hữu ích trong các thử nghiệm giai đoạn sớm mà còn trong thực hành lâm sàng để tư vấn tiên lượng và ra quyết định điều trị cá nhân hóa. Đặc biệt ở những bệnh lý có tỷ lệ sống cao nhưng nguy cơ tái phát kéo dài như ung thư vú, ung thư phổi giai đoạn sớm hay ung thư đại trực tràng, chỉ số RFS mang lại giá trị thực tiễn trong việc theo dõi tiến triển sau điều trị ban đầu.

Phân biệt RFS, PFS và OS

Trong nghiên cứu lâm sàng và điều trị ung thư, ba chỉ số sống còn thường được sử dụng là RFS (sống không tái phát), PFS (sống không tiến triển) và OS (sống còn toàn bộ). Mỗi chỉ số có mục đích sử dụng riêng, dựa trên giai đoạn bệnh và bản chất của liệu pháp điều trị. Sự khác biệt giữa các chỉ số này cần được hiểu rõ để áp dụng phù hợp trong phân tích dữ liệu và giải thích kết quả.

RFS được áp dụng phổ biến trong các thử nghiệm hậu phẫu, khi bệnh đã được điều trị triệt căn bằng phẫu thuật và mục tiêu là đánh giá nguy cơ tái phát. Trong khi đó, PFS thường được dùng trong các tình huống bệnh tiến triển hoặc không thể chữa khỏi, nhằm đánh giá thời gian bệnh ổn định trước khi có dấu hiệu tiến triển. OS là chỉ số bao quát hơn, phản ánh toàn bộ thời gian sống kể từ một mốc xác định bất kể nguyên nhân tử vong.

Chỉ số Định nghĩa Thời điểm bắt đầu Sự kiện kết thúc
RFS Thời gian sống không có dấu hiệu tái phát Sau điều trị triệt căn Tái phát hoặc tử vong liên quan đến bệnh
PFS Thời gian sống không tiến triển bệnh Bắt đầu điều trị Tiến triển hoặc tử vong bất kỳ nguyên nhân
OS Thời gian sống toàn bộ Từ thời điểm chẩn đoán hoặc điều trị Tử vong do mọi nguyên nhân

Sự lựa chọn giữa các chỉ số này phụ thuộc vào mục tiêu của nghiên cứu, đặc điểm dân số bệnh nhân và bản chất của bệnh. Trong các nghiên cứu thuốc adjuvant sau phẫu thuật, RFS thường được chọn làm tiêu chí chính vì khả năng phản ánh sớm hiệu quả ngăn tái phát mà không cần chờ đợi dữ liệu sống còn toàn bộ trong nhiều năm.

Cách tính chỉ số RFS

Chỉ số RFS được tính theo phương pháp phân tích sống còn (survival analysis), sử dụng biểu đồ Kaplan–Meier để ước tính xác suất sống không tái phát theo thời gian. Trong đó, mỗi bệnh nhân được theo dõi từ thời điểm kết thúc điều trị cho đến khi xuất hiện một trong các sự kiện sau: tái phát, tử vong liên quan đến bệnh, hoặc thời điểm cuối theo dõi (censoring).

Biểu thức toán học để tính xác suất RFS tại thời điểm t t theo Kaplan–Meier là:

S(t)=tit(1dini)S(t) = \prod_{t_i \leq t} \left(1 - \frac{d_i}{n_i} \right)

Trong đó:

  • ti t_i : thời điểm xảy ra sự kiện (tái phát hoặc tử vong)
  • di d_i : số bệnh nhân xảy ra sự kiện tại ti t_i
  • ni n_i : số bệnh nhân còn đang được theo dõi tại ti t_i

Khi phân tích hồi quy sống còn, mô hình Cox proportional hazards thường được sử dụng để đánh giá các yếu tố tiên lượng ảnh hưởng đến RFS, ví dụ như giai đoạn bệnh, đặc điểm mô học hoặc đột biến gen. Kết quả mô hình này thường được biểu diễn qua hệ số hazard ratio (HR) với khoảng tin cậy 95%.

Ứng dụng của RFS trong nghiên cứu lâm sàng

RFS được dùng rộng rãi làm tiêu chí chính trong các nghiên cứu pha II và pha III, đặc biệt là trong các thử nghiệm điều trị bổ trợ hoặc tân bổ trợ (adjuvant/neoadjuvant trials). Lý do là vì thời gian theo dõi để thu thập số liệu RFS ngắn hơn nhiều so với OS, giúp rút ngắn thời gian nghiên cứu và đưa ra kết luận sớm về hiệu quả điều trị.

Trong ung thư vú giai đoạn sớm, ung thư đại trực tràng hoặc ung thư phổi sau phẫu thuật, RFS thường được sử dụng để so sánh giữa các liệu pháp adjuvant. Ví dụ, thử nghiệm ADAURA sử dụng RFS để đánh giá hiệu quả của thuốc osimertinib trong ngăn ngừa tái phát ở bệnh nhân ung thư phổi không tế bào nhỏ có đột biến EGFR, trước khi có đủ dữ liệu về OS.

Theo hướng dẫn của FDA, RFS là một tiêu chí được chấp nhận để phê duyệt nhanh các thuốc ung thư trong bối cảnh cần thiết, miễn là có bằng chứng hợp lý cho thấy cải thiện RFS có liên quan đến lợi ích lâm sàng thực sự.

Ý nghĩa lâm sàng của sống không tái phát

Chỉ số sống không tái phát (RFS) mang lại nhiều giá trị trong thực hành lâm sàng bởi nó cung cấp thông tin quan trọng về nguy cơ tái phát bệnh trong giai đoạn hậu điều trị triệt căn. Một giá trị RFS kéo dài phản ánh hiệu quả kiểm soát ung thư tốt và thường đi kèm với tiên lượng sống lâu hơn, đặc biệt trong các bệnh lý có khả năng chữa khỏi ở giai đoạn sớm.

RFS cũng giúp bác sĩ đánh giá mức độ đáp ứng của từng cá nhân với liệu pháp adjuvant, từ đó điều chỉnh chiến lược điều trị tiếp theo như kéo dài thời gian sử dụng thuốc, thay đổi phác đồ hoặc bổ sung các phương pháp can thiệp mới. Với bệnh nhân, việc sống không tái phát là bằng chứng rõ ràng cho thấy bệnh đang được kiểm soát tốt, qua đó củng cố tinh thần, giảm lo âu và tăng cường sự hợp tác điều trị lâu dài.

Tuy nhiên, RFS không phải là chỉ số thay thế hoàn hảo cho overall survival (OS), đặc biệt trong các trường hợp tái phát không đồng nghĩa với tử vong nhanh chóng hoặc có nhiều lựa chọn điều trị tiếp theo. Trong những bối cảnh như vậy, RFS chỉ nên được xem là tiêu chí trung gian hỗ trợ chứ không thay thế hoàn toàn cho OS.

Yếu tố ảnh hưởng đến RFS

Nhiều yếu tố có thể tác động đến thời gian sống không tái phát sau điều trị, từ đặc điểm sinh học của khối u đến các yếu tố lâm sàng và di truyền. Việc nhận diện các yếu tố nguy cơ giúp phân tầng bệnh nhân theo mức độ nguy cơ và cá nhân hóa điều trị một cách hợp lý.

Các yếu tố phổ biến ảnh hưởng đến RFS bao gồm:

  • Giai đoạn bệnh: Bệnh ở giai đoạn muộn thường có RFS ngắn hơn.
  • Loại mô học và mức độ biệt hóa của khối u.
  • Sự hiện diện của các đột biến di truyền (như EGFR, KRAS, BRAF...)
  • Hiệu quả của phẫu thuật cắt bỏ khối u (resection margin âm hay dương).
  • Tuân thủ và đáp ứng với điều trị adjuvant (hóa trị, xạ trị, thuốc nhắm trúng đích).

Ngoài ra, các yếu tố thuộc về người bệnh như tuổi, tình trạng dinh dưỡng, bệnh nền kèm theo (ví dụ: bệnh tim mạch, tiểu đường) cũng có thể ảnh hưởng gián tiếp đến RFS do ảnh hưởng đến khả năng dung nạp điều trị và phục hồi hậu phẫu.

RFS trong bối cảnh điều trị ung thư hiện đại

Trong kỷ nguyên y học chính xác, chỉ số RFS ngày càng có vai trò trung tâm khi các liệu pháp nhắm trúng đích và liệu pháp miễn dịch trở thành trụ cột điều trị ung thư. Các thử nghiệm hiện đại như ADAURA (ung thư phổi), KEYNOTE-522 (ung thư vú) và CheckMate-577 (ung thư thực quản) đều sử dụng RFS làm tiêu chí chính để đánh giá hiệu quả của thuốc mới trong giai đoạn hậu phẫu.

Ví dụ, nghiên cứu ADAURA công bố trên NEJM cho thấy sử dụng osimertinib sau phẫu thuật làm tăng đáng kể thời gian sống không tái phát ở bệnh nhân ung thư phổi không tế bào nhỏ có đột biến EGFR, với hazard ratio là 0.17, nghĩa là giảm 83% nguy cơ tái phát so với giả dược.

Việc cải thiện RFS trong các nghiên cứu như vậy là căn cứ để các cơ quan quản lý y tế như FDA hoặc EMA chấp thuận thuốc nhanh hơn, rút ngắn thời gian đưa liệu pháp mới đến với bệnh nhân. Tuy nhiên, yêu cầu tiếp tục theo dõi để xác nhận lợi ích OS lâu dài vẫn được duy trì trong các phê duyệt có điều kiện (accelerated approval).

Hạn chế và tranh cãi

Dù mang lại nhiều giá trị thực tiễn, RFS vẫn còn một số hạn chế và tranh cãi trong cộng đồng y học. Thứ nhất, định nghĩa “tái phát” có thể thay đổi tùy theo loại ung thư và từng nghiên cứu cụ thể, bao gồm tái phát tại chỗ, tái phát vùng hoặc di căn xa. Sự thiếu nhất quán này làm giảm tính so sánh giữa các thử nghiệm.

Thứ hai, RFS không phản ánh đầy đủ chất lượng sống hoặc mức độ ảnh hưởng của các tác dụng phụ lâu dài. Một bệnh nhân sống không tái phát nhưng phải chịu đựng tác dụng phụ nghiêm trọng cũng có thể có trải nghiệm sống kém hơn người tái phát muộn nhưng được điều trị hiệu quả về sau.

Thứ ba, trong một số trường hợp, RFS có thể không dự đoán tốt cho OS, đặc biệt khi có sẵn nhiều lựa chọn điều trị hậu tái phát. Ví dụ, trong ung thư đại trực tràng, nhiều liệu pháp cứu vãn (salvage therapy) khiến cho sự khác biệt RFS không phản ánh rõ rệt trên OS.

Tài liệu tham khảo

  1. U.S. Food & Drug Administration. Clinical Trial Endpoints for the Approval of Cancer Drugs and Biologics. https://www.fda.gov/drugs/development-resources/clinical-trial-endpoints-approval-cancer-drugs-and-biologics
  2. Wu, Y. L., Tsuboi, M., He, J., et al. (2020). Osimertinib in Resected EGFR-Mutated Non–Small-Cell Lung Cancer. New England Journal of Medicine, 383(18), 1711–1723. https://www.nejm.org/doi/full/10.1056/NEJMoa2027071
  3. National Cancer Institute. Cancer Survival Statistics. https://seer.cancer.gov/statistics/
  4. Cheson, B. D., et al. (2007). Recommendations for response criteria for lymphoma. Journal of Clinical Oncology, 25(5), 579–586.
  5. Therasse, P., et al. (2000). New guidelines to evaluate the response to treatment in solid tumors. Journal of the National Cancer Institute, 92(3), 205–216.

Các bài báo, nghiên cứu, công bố khoa học về chủ đề sống không tái phát:

Kết quả ngắn hạn và dài hạn của phẫu thuật cắt bỏ hạch bạch huyết D2 cộng với cắt bỏ toàn bộ mạc treo dạ dày qua nội soi cho ung thư dạ dày không có hạch bạch huyết di căn Dịch bởi AI
Surgical Endoscopy And Other Interventional Techniques - Tập 38 - Trang 1059-1068 - 2023
Bệnh nhân mắc ung thư dạ dày (GC) T1-3N0M0 trải qua phẫu thuật cắt dạ dày triệt để duy trì tỷ lệ tái phát cao. Các tế bào ung thư tự do trong mô liên kết mỡ mạc treo dạ dày (Di căn V) có thể là nguyên nhân tái phát ở những cá nhân này. Chúng tôi nhằm đánh giá xem cắt hạch bạch huyết D2 cộng với cắt bỏ hoàn toàn mạc treo dạ dày (D2 + CME) có tốt hơn cắt hạch bạch huyết D2 về mặt an toàn và hiệu quả...... hiện toàn bộ
#ung thư dạ dày #cắt bỏ hạch bạch huyết D2 #cắt bỏ mạc treo dạ dày #phẫu thuật nội soi #sống thêm không bệnh #tái phát
Chỉ số tiên đoán dựa trên mười bốn RNA không mã hóa dài nhằm dự đoán khả năng sống sót không tái phát cho bệnh nhân ung thư bàng quang xâm lấn cơ Dịch bởi AI
BMC Medical Informatics and Decision Making - - 2020
Abstract Giới thiệu Ung thư bàng quang (BC) được xem là một trong những loại ung thư nguy hiểm nhất trên toàn thế giới. Tuy nhiên, vẫn còn thiếu những chỉ số đầy đủ để dự đoán tiên lượng cho bệnh nhân BC. Bài nghiên cứu này nhằm thiết lập một dấu ấn tiên đoán tiên lượng dựa trên RNA không mã hóa dài (lncRNA) cho bệnh nhân BC xâm l...... hiện toàn bộ
#ung thư bàng quang #RNA không mã hóa dài #tiên đoán tiên lượng #sống sót không tái phát #phân tích hồi quy Cox.
Khảo sát một số yếu tố liên quan đến tái phát và sống còn sau phẫu thuật cắt gan điều trị ung thư biểu mô tế bào gan
TẠP CHÍ Y DƯỢC LÂM SÀNG 108 - - 2022
Mục tiêu: Đánh giá tỉ lệ tái phát, thời gian sống không bệnh (Disease-Free Survival - DFS), tỉ lệ sống còn toàn bộ (Overall Survival-OS) và các yếu tố tiên lượng tái phát, DFS và OS của các bệnh nhân ung thư biểu mô tế bào gan (UTBMTBG) được điều trị bằng phẫu thuật cắt gan. Đối tượng và phương pháp: Hồi cứu 4273 bệnh nhân UTBMTBG được điều trị bằng phẫu thuật cắt gan tại khoa U gan, Bệnh viện Chợ...... hiện toàn bộ
#Ung thư biểu mô tế bào gan #phẫu thuật cắt gan #tái phát #thời gian sống không bệnh #tỉ lệ sống còn toàn bộ
KẾT QUẢ HÓA TRỊ PHÁC ĐỒ CHỨA PLATIN TRONG ĐIỀU TRỊ UNG THƯ BIỂU MÔ TUYẾN VÚ CÓ BỘ BA ÂM TÍNH TÁI PHÁT DI CĂN
Tạp chí Y học Việt Nam - Tập 508 Số 1 - 2022
Mục tiêu: Đánh giá kết quả điều trị bằng phác đồ hóa chất chứa platin trên bệnh nhân ung thư biểu mô tuyến vú có bộ ba âm tính (BBAT) tái phát di căn. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả hồi cứu trên 56 bệnh nhân được chẩn đoán ung thư biểu mô tuyến vú có BBAT tái phát hoặc di căn. Kết quả: Đặc điểm nhóm nghiên cứu: Tuổi trung bình ở thời điểm tái phát, di căn là 49,2 ±12,2. Thời...... hiện toàn bộ
#Ung thư vú bộ ba âm tính #platin #thời gian sống thêm bệnh không tiến triển
ĐÁNH GIÁ KẾT QUẢ HÓA TRỊ PHÁC ĐỒ PACLITAXEL TRONG UNG THƯ VÚ TÁI PHÁT DI CĂN
Tạp chí Y học Việt Nam - Tập 517 Số 1 - 2022
Mục tiêu nghiên cứu: Mô tả một số đặc điểm lâm sàng, cận lâm sàng của bệnh nhân ung thư vú tái phát di căn và đánh giá kết quả hóa trị phác đồ paclitaxel trong điều trị nhóm bệnh nhân trên. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả hồi cứu trên 39 bệnh nhân được chẩn đoán ung thư biểu mô tuyến vú giai đoạn tái phát di căn điều trị bằng phác đồ paclitaxel đơn trị. Kết quả: Đặc điểm nhóm...... hiện toàn bộ
#Ung thư vú di căn #paclitaxel #thời gian sống thêm bệnh không tiến triển
Phẫu thuật bệnh lý phối hợp bảo tồn vú cho các khối u lớn hơn 2 cm: Liệu có an toàn về ung thư không? Phân tích nhóm đồng lần Dịch bởi AI
Annals of Surgical Oncology - Tập 23 - Trang 1852-1859 - 2016
Phẫu thuật bệnh lý phối hợp là một phương pháp đã được xác lập tốt, kết hợp điều trị bảo tồn cho ung thư vú với các kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ. Mặc dù phương pháp này đã được mô tả cho các khối u T2, nhưng chưa có nghiên cứu nào về theo dõi lâu dài ung thư và so sánh với các bệnh nhân thực hiện phẫu thuật cắt bỏ vú. Mục đích của nghiên cứu này là chứng minh rằng phẫu thuật bệnh lý phối hợp là một...... hiện toàn bộ
#phẫu thuật bệnh lý phối hợp #ung thư vú #cắt bỏ vú #sống không bệnh #sống chung #tái phát #an toàn về ung thư
Panobinostat kết hợp Bortezomib so với Lenalidomide ở bệnh nhân đa u tủy tái phát và/hoặc kháng trị: So sánh gián tiếp đã điều chỉnh theo kiểu trùng lặp về kết quả sống sót sử dụng dữ liệu ở mức bệnh nhân Dịch bởi AI
Springer Science and Business Media LLC - Tập 15 - Trang 45-55 - 2016
Tại Vương quốc Anh, tiêu chuẩn điều trị cho bệnh nhân mắc bệnh đa u tủy đã nhận ≥2 phương pháp điều trị trước đó là lenalidomide cộng dexamethasone (LEN + DEX) và pomalidomide cộng DEX (POM + DEX) (chỉ tại xứ Wales). Gần đây, panobinostat cộng bortezomib và DEX (PAN + BTZ + DEX) đã được cấp phép trong bối cảnh này. Nghiên cứu hiện tại đánh giá kết quả sống không tiến triển (PFS) và sống tổng thể (...... hiện toàn bộ
#Panobinostat #Bortezomib #Lenalidomide #đa u tủy #sống không tiến triển #sống tổng thể
Sự biểu hiện của microRNA-34a có mối tương quan nghịch với c-MET và CDK6 và có ý nghĩa tiên lượng ở bệnh nhân ung thư phổi biểu mô tuyến Dịch bởi AI
Tumor Biology - Tập 36 - Trang 9327-9337 - 2015
Chúng tôi nhằm mục đích xác định xem sự biểu hiện của microRNA-34a (miR-34a) có tương quan với c-MET và các yếu tố điều hòa giai đoạn G1 như cyclin dependent kinase (CDK) 4, CDK6, và cyclin D (CCND) 1 trong ung thư phổi không nhỏ (NSCLC), và liệu có mối liên hệ nào giữa sự biểu hiện của miR-34a và các yếu tố lâm sàng bệnh lý cũng như thời gian sống không tái phát (RFS). Đối với 58 mẫu được lưu trữ...... hiện toàn bộ
#microRNA-34a #c-MET #CDK6 #ung thư phổi không nhỏ #prognostic significance #sống không tái phát
15. Kết quả sống thêm ở bệnh nhân ung thu vú bộ ba âm tính tái phát di căn hóa trị phác đồ Gemcitabine-Carboplatin
Tạp chí Nghiên cứu Y học - - 2022
Nghiên cứu mô tả hồi cứu có theo dõi dọc nhằm mục tiêu đánh giá đặc điểm lâm sàng, cận lâm sàng cũng như thời gian sống thêm của bệnh nhân ung thư vú bộ ba âm tính tái phát di căn được hóa trị phác đồ gemcitabine-carboplatin tại Bệnh viện K từ tháng 01/2014 tới...... hiện toàn bộ
#Ung thư vú bộ ba âm tính #gemcitabine-carboplatin #thời gian sống thêm bệnh không tiến triển
Tính an toàn và hiệu quả của liệu pháp alpha nhắm mục tiêu với 213Bi-DOTA-substance P trong glioblastoma tái phát Dịch bởi AI
European Journal of Nuclear Medicine - Tập 46 - Trang 614-622 - 2018
Các lựa chọn điều trị cho glioblastoma multiforme (GBM) tái phát rất hạn chế. Các tế bào GBM thể hiện mức độ cao của thụ thể neurokinin loại 1 (NK-1R) GPCR, và một dạng chất P đã được chỉnh sửa có thể được sử dụng làm ligand cho việc nhắm mục tiêu vào tế bào u. Liệu pháp alpha nhắm mục tiêu với DOTA-Substance P được đánh dấu bằng chất phát xạ alpha có tầm hoạt động ngắn 213Bi cho phép chiếu xạ chọ...... hiện toàn bộ
#glioblastoma multiforme #liệu pháp alpha nhắm mục tiêu #213Bi-DOTA-Substance P #tần số sống không tiến triển #phân tích phân bố sinh học
Tổng số: 31   
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4